Sunday, May 15, 2011

Thiên Nga Thích Ăn Thịt Cóc – Chương 7.1 « ۰۪۪۫۫●۪۫۰√ươภg qยốς ςủค ๒0ℓ۰۪۪۫۫●۪۫۰±¡ï

Tác Giả: Tang Nghê

Editor: b0l

Chương〖07〗『 Hắc Bạch xứng đôi の Bạn trai 100 phần』

【Ta không phải đệ tử tốt, cho tới bây giờ cũng không phải! Mọi việc ta chỉ cần 60 phần là đủ rồi— —mặc kệ là thành tích, hay là bạn trai! Cho nên, ta vẫn tinh tường hiểu rõ: Bạn trai 100 phần là ngươi cho tới bây giờ cũng không phải là chuẩn bị cho ta!】

※※※

Thoáng một cái, đã là đầu tháng bảy. Nghỉ hè gần trong gang tấc, các cuộc kiểm tra chuyên ngành cùng không chuyên ngành vô cùng gấp rút. Nguyên nhân là ta điển hình "Bình thường không học tập, lo lắng  cho kỳ thi", trong khoảng thời gian này đành phải thu cái đuôi, mỗi ngày ngâm mình thật lâu thật lâu ở trong thư viện đọc sách vẽ mô hình. bigbab0l.wordpress.com
Ta ở đại học chỉ là hoàn thiện kỹ năng chuyên ngành, chủ yếu nghiên cứu bố trí xem phương hướng. Mộ Nghịch Hắc lại xuất thân tại khoa kiến trúc thiết kế, khoa chính quy từng có thời gian làm đứa bé đặc biệt được nuôi dưỡng tốt được trường học cử đi sang đại học nước ngoài nổi tiếng nào đó trao đổi học tập một thời gian rất dài. Hiện tại làm kỹ sư thiết kế nổi danh trong ngành thiết kế. Cho tới nay đã tham dự nhiều cuộc thi thiết kế trong nước, các giải thưởng thiết kế lớn nhỏ đoạt được không kể hết. Ở bên trong trường đại học S nổi danh số một số hai cả nước này, hắn cũng được coi như nhân vật truyền thuyết.    Mặc dù hai ta chuyên ngành khác nhau, nhưng bởi vì loại thiết kế này bên trong tương tự nhau, hắn ở trong phần học tập của ta cũng có thể chỉ cho ta một chút. Buổi chiều ba giờ, bên trong thư viện đại học S phòng số 3. Ta cúi đầu dùng bút chì ở trên bản thiết kế ý đồ vẽ khu buôn bán thuộc khu quảng trường, ngòi bút cùng giấy vẽ ma sát lẫn nhau, phát ra tiếng kêu "Sột soạt". Mộ Nghịch Hắc ngồi ở bên cạnh ta, trước mặt bày một tập sách tranh  ảnh công trình kiến trúc, đầu ngón tay lật lật bản vẽ, chốc chốc thỉnh thoảng lại lấy tay chỉ vào bức tranh của ta một chút, cho ta một ít sáng kiến. Ánh mặt trời xuyên thấu qua thủy tinh chiếu lên tay hắn, khiến cho trên móng tay hắn phủ một tầng ánh sáng nhu hòa.bigbab0l.wordpress.com Ngón tay gõ gõ trên giấy, lông mi hắn hơi hạ xuống chậm rãi nói: "Bốn đài phun nước này thiết kế tụ về một chỗ tuy rằng nhìn qua rất đẹp mắt, nhưng không nhân tính hóa(1). Thiết kế cửa vào quảng trường ở hướng tây nam, nếu để đài phun nước ở chỗ này, khi mọi người muốn sang đường Thanh Hà thì phải đi qua đài phun nước, lại phải đi một vòng lớn quanh đài phun nước……" Ta cúi đầu nhìn tay hắn trên giấy không ngừng di chuyển— — Ngón tay thanh tú thon dài, đốt xương rõ ràng, móng tay ngay trước được chỉnh sửa mượt mà sạch sẽ, sáng bóng màu hồng phấn cùng một vòng cung tinh tế màu trắng, có vẻ hiểu đời, làn da mặc dù không tính là trắng bóc, lại nhẵn bóng mịn màng, còn hiện ra màu mật sáng óng ôn nhu. Một đôi tay dễ nhìn như vậy, không khỏi khiến ta thần người ra nhìn. Trong ấn tượng, thiếu niên nghiêm túc kia, dường như cũng có một đôi tay ưu nhã giống như hắn…… "Bởi vì đường Thanh Hà gần ngã tư đường lượng người lưu thông lớn, anh đề nghị đem đài phun nước đặt tại khu D, khai thác hai cái cây này……" Tay hắn hướng sang chỉ một chỗ khác của bản vẽ, ta lấy lại tinh thần, nhíu mày than thở: "Nếu đen đài phun nước đặt tại khu D, vậy bên này chẳng phải là không trồng được cây xanh? Bài tập lần này có những nội dung đã định không thể thay đổi đối với diện tích trồng cây xanh, mất đi một mảng lơn như vậy, bảo em bổ sung thêm ở đâu?" Hắn cười, dịu dàng đề nghị: "Em có thể mang mảng diện thích trồng cây xanh này đến một khu vực khác, lại tiện thể chỉnh sửa bố cục quảng trường một chút……" "Cứu mạng! Không cần như vậy a a a a!" Ta đỡ trán hô nhỏ: "Bài tập này của em sắp phải nộp, làm sao có thời gian sửa lại? Hơn nữa, đây chỉ là một bản dự án giả thuyết, có cần phải làm cẩn thận như vậy không? Thành tích của em chỉ cần 60 điểm là được rồi!" Nghe ta nói như vậy, hắn phút chốc hạ cái mặt xuống, nhíu lông mày vẻ mặt không hờn giận nhìn ta: "Hạ Tiểu Bạch, em như thế nào không có chí tiên thủ? Không nghĩ lấy 100 điểm làm sao xứng làm đệ tử tốt?"bigbab0l.wordpress.com "Em vốn không phải là đệ tử tốt." Ta giương mắt liếc nhìn hắn một cái, nói thầm một câu. Tuy rằng thanh âm rất nhỏ, nhưng hắn hình như là có nghe thấy. Ngón tay ngưng ở trên bản vẽ, hắn lẳng lặng nhìn ta như vậy. Con mắt giống như thủy tinh đen ngân ở trong nước, lộ ra cảm giác man mát. Ta biết hắn tức giận, rồi lại không hiểu vì sao hắn tức giận. Đây là bài tập của ta, ta chỉ cần 60 điểm là được rồi, hắn vì sao phải nghiên khắc với ta quá như vậy? Ta vốn không có chí tiến thủ gì, năm đó lảo đảo thế nào mới thi vào được trường đại học đứng đầu cả nước này, ba năm ở trong lớp cũng vẫn luôn đảm nhiện vai diễn cái đuôi phượng. Ở trong suốt quá trình học, một đồng tiền học bổng cũng chưa từng cầm qua, cũng không tham gia các cuộc thi thiết kế. Ta không có tâm trí mạnh mẽ làm cái đầu rồng, lấy 100 điểm kim quang lấp lánh làm cái gì? Ta không phải đệ tử tốt, cho tới bây giờ cũng không phải! Mọi việc ta chỉ cần 60 phần là đủ rồi— —mặc kệ là thành tích, hay là bạn trai! Cho nên, ta vẫn tinh tường hiểu rõ: Bạn trai 100 phần là ngươi cho tới bây giờ cũng không phải là chuẩn bị cho ta! "Soạt soạt soạt!"bigbab0l.wordpress.com Bên tai truyền đến tiếng ma sát của cục tẩy và bản vẽ, trầm, tiếng vang nhẹ nhàng. Ta nhìn hắn cầm cục tẩy chì đem bản dự án thiết kế một ngày của ta xóa đi, há miệng, nhất thời không nói lên lời. Sau khi xóa đi một phần ba bản vẽ, buông cục tẩy, hắn cầm lấy chổi quét đi những vụn tẩy nhỏ, lấy bút chì từ trong tay ta cúi đầu xuống giấy vẽ— — Đầu hắn cúi xuống, lông mày nhíu lại, lông mi chớp chớp, môi mím lại, rõ ràng đây là một bộ dáng vô cùng không hờn giận, thế nhưng cũng có thể làm cho ta cảm thấy người đẹp trai nhất thế gian, thật sự là không thể tưởng tượng nổi! Khi những hình vẽ nhỏ bé được ngòi bút của hắn chỉnh sửa, lại được tổ chức lại, trọn vẹn, ta bỗng nhiên hiểu được cái gì gọi là "Biến thối nát thành kỳ diệu"! Ta trước đây ở phòng triển lãm nhà trường xem bản thiết kế của hắn, ngoài độc đáo, làm cho người ta liên tục khen ngợi bản thiết kế ra, ta ấn tượng sâu sắc nhất chính là bản vẽ phác thảo của hắn cương quyết lại không mất đi vẻ nhã nhặn đơn giản của nét vẽ màu xám— — Dài ngắn không đều, đan xen lẫn nhau, mỗi một nét đều giống nhau mang theo lực mặc sức phô bày lên giấy, có chút cương quyết ngang ngạnh. Tinh tế thưởng thức, lại cảm thấy trong những nét vẽ cương quyết ngang ngạnh đó chứa đựng sự thong dong tao nhã, giống như là người đó không để ý những rằng buộc ở xung quanh……bigbab0l.wordpress.com Nhớ rõ có một lần Trình Quân đến trường học chúng ta xem triển lãm, ta đứng ở phòng triển lãm đối với thiết kế của hắn cảm thán nói: "Nhìn bản thiết kế của Mộ đại thần, ta bỗng nhiên cảm thấy xuất hiện màu trong máy đánh chữ quả thật rất không thông minh! Xem nét vẽ này của hắn— —cương nhu hòa hợp, ý vị sinh động, mỗi một nét đều thể hiện là một bậc thầy, thật thật khiến cho ta người thường mà nhìn lên cúng bái! Trình Quân, ngươi có biết cái gì gọi là'Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên' không?"

(1) Khái niệm nhân tính hóa: là để cho trang thiết bị cùng con người phối hợp hài hòa với nhau, tức là để cho trang thiết bị phát triển quay xung quanh lợi ích của con người.

No comments:

Post a Comment